
26/07/2025
🍷 CHUYỆN QUÁN NHẬU - LY LE PUY, LỜI NGƯỜI TRI KỶ 🍷
(kể lại bởi một người từng nhậu - và còn nhớ)
Đêm hôm đó, quán nhỏ trong hẻm. Gió lùa, trời lành lạnh - kiểu thời tiết khiến người ta muốn ngồi lâu, nói nhiều và uống chậm.
Anh bạn tôi, dân mê rượu kiểu "rảnh là triết lý", mở balô lôi ra một chai Le Puy Rolland. Cả đám nhìn nhau:
– Gì đây, vang đỏ mà để nhậu hả ông?
Ảnh cười tỉnh rụi:
– Nhậu mà không có chiều sâu thì chỉ là uống nước có cồn thôi mấy cha.
Và thế là đêm đó, chúng tôi nâng ly vang đỏ trong một góc quán nhỏ xinh, giữa tiếng cụng ly của bàn bên, mùi khô mực nướng bay ngang, và câu chuyện trôi dạt như rượu thấm lưỡi.
Ly đầu tiên, mùi thơm nhẹ mà dai dẳng - như người yêu cũ nhắn “dạo này anh sao rồi?”
Ly thứ hai, vị rượu tròn đầy, có chát nhưng không gắt, có ngọt nhưng không sến - giống như... cô nàng thông minh biết im lặng đúng lúc.
Ly thứ ba, một thằng trong nhóm đột nhiên nói:
– Ê tụi bây, rượu này giống tình yêu thật ha. Mở ra thì dễ, nhưng để giữ cho ngon, phải biết chờ, biết hiểu.
Đứa khác gật gù, mồi chưa gắp đã nâng ly tiếp:
– Tụi mình nhậu như vầy mới là nhậu! Không cần sang, chỉ cần thật.
Kết đêm, chai Le Puy cạn lúc nào không hay. Không ai say. Chỉ có một cảm giác ấm áp, như thể mình vừa đi hết một chặng đường với một người bạn biết lắng nghe.
Và từ đó, tụi tôi đặt tên cho kiểu nhậu này là: “Vang đỏ - tâm tình - chạm ly.”
Rượu ngon không cần nhà hàng.
Chỉ cần bạn ngồi cạnh, và lòng mở rộng như ly không đá.
Cheers!!!🍷