
11/05/2025
Một đêm hè, cạnh hồ bơi, gần bờ sông, gió mát rượi
Uống hết chai mới nhớ ra để chụp, đây là chai vang trắng mà mình ấn tượng nhất
Ngụm đầu tiên, nhẹ nhàng, gợi nhớ mùi cam chín, một chút lê, thoảng hương hoa trắng. Nhưng chỉ vài giây sau…
Một làn sóng âm ấm, cay nhẹ bắt đầu lan ra nơi cuống họng. Không gắt, không bốc, mà thấm. Từ từ. Lặng lẽ. Dai dẳng.
Càng về sau, vị cay ấy vấn vương mãi, như một nỗi nhớ không biết tên. Không còn là vị trái cây nữa, mà là mùi nắng chiều cũ, là hơi thở ai từng ngồi đối diện, là cái chạm tay không bao giờ lặp lại.